"Gió quá lớn ——" giữa trưa, bên trong xe ngựa yên tĩnh rộng rãi, Khương Trĩ Y chống cằm ngồi trước bàn dà, một mặt cười, một mặt không biết lặp lại lời này đến lần thứ mấy rồi.
Cốc Vũ nhìn một đĩa ngọc đựng đầy món ăn trân quý trước mặt nàng: "Quận chúa, ngài mau dùng bữa đi, đồ ăn sắp lạnh rồi."
Thư viện Thiên Sùng không có chuẩn bị cơm, nói gì thì nói, mấy bữa ăn của các thế gia công tử đây thì bữa nào cũng phải giống như ăn tiệc, đôi khi còn thích món này, ghét món khác, cho nên đều là cơm cho gia đình trong nhà chuẩn bị trước mang theo.
Nguyên Sách rời khỏi giáo trường, Khương Trĩ Y hỗn hỗn độn độn mà đứng thất thần ở đằng kia hồi lâu, cũng đã quên chuyện sáng nay còn khoá khác, chờ nàng lấy lại tinh thần, cũng đã tới canh giờ giữa trưa tan học. Tiểu Mãn cũng mang cơm trưa tới cho nàng.
Khương Trĩ Y à một tiếng, gắp một đũa măng mùa đông lên, nhấm nháp rồi nuốt xuống, lại đưa tay chống má, tủm tỉm nở nụ cười: "Gió quá lớn ——"
"......"
Thôi được rồi, ăn kiểu thế này cũng sẽ không được bao nhiêu, Cốc Vũ từ bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play