Nửa khắc sau, Khương Trĩ Y ngồi ở trên giường, nhìn Nguyên Sách mặc lại trung y, hơi khuỵ đầu gối ở trước giường, lấy khăn chà lau bàn tay mà nàng đã tẩy sạch, chậm rãi lau khô từng ngón tay, vừa chùi lại vừa thỉnh thoảng giương mắt nhìn chằm chằm nàng.
Rõ ràng hắn cũng không mở miệng nói cái gì, nhưng ánh mắt lại giống như có vạn ngữ thiên ngôn tuôn ra mãi không ngừng.
Khương Trĩ Y bị hắn nhìn chằm chằm đến đầu quả tim chợt phát run, ánh mắt hơi tránh đi tầm mắt hắn, nhưng vừa quay đầu đi, liền lại thấy cái giường mà ban nãy đã xảy ra chuyện khó nói.
Nguyên Sách lau khô tay nàng xong, úp tay nàng lên trên mặt mình, nhẹ nhàng dùng má vuốt ve lòng bàn tay hơi hơi phiếm hồng của nàng, hôn hôn lên ngón tay nàng.
Khương Trĩ Y như chim sợ cành cong, bỗng chốc thu tay trở về: "Được rồi, được rồi, chàng tự do cho chính mình đi."
Nguyên Sách ngẩng đầu lên nhìn nàng: "Ra nhiều mồ hôi như vậy, không tắm lại sao?"
"Kinh Chập không có ở đây, ta tắm không nổi......"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT