Nhưng Thích Mê chẳng hề quan tâm đến họ, cô đang mải chăm chú nhìn vào trong bàn tay của Eva. Có lẽ vì thể chất của cô đã không còn là thể chất của con người chính thống nên cô có thể rõ ràng nhìn ra ánh sáng đỏ tím đang trôi nổi giữa lòng bàn tay Eva.
Nó yếu hơn ánh sáng của đom đóm, hẳn đây chính là kỹ năng chữa trị tên là [Thuốc].
Sau mười giây lòng bàn tay bao trùm lồng ngực, sắc mặt Địch Vân Đồng đã trở nên khá hơn không ít, tiếng ho khan cũng chậm rãi giảm đi. Eva giơ tay lên, kéo lại quần áo cho cậu bé, đắp chăn cho bé rồi ngước lên: "Ok, không sao nữa rồi."
"Như thế đã được rồi á?" Trịnh Viện Viện trợn mắt nghi ngờ, cho dù là thần tiên tới cứu cũng không nhanh được như thế này, có đúng không?
Eva vác đao lớn lên vai, gật đầu xem thường: "Đương nhiên rồi, đây chỉ là bệnh viêm phổi thông thường..." Nói đến đây, cô ấy ngẩng đầu nhìn Thích Mê: "Mê, đừng quên lời hứa của cô."
Thích Mê mỉm cười, chỉ ra bên ngoài: "Đương nhiên, đi nào, ra ngoài nói."
Khóe mắt liếc thấy hai vóc dáng bé nhỏ ngo ngoe định bò dậy, cô nhanh chóng nghiêm mặt ra lệnh: "Không có việc của các em, ngồi xuống, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ lớp Đậu Đinh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play