"Cô yên tâm, tôi đã cất từ lâu rồi."
Đỗ Thụy đẩy mắt kính, nghiêng người nhìn kỹ đồ vật trong tay Thích Mê.
Là một thứ hình trụ rỗng hình bầu dục, dài chừng nửa mét, dày cỡ hai ngón tay.
Anh đang nhìn chăm chú thì Thích Mê đột nhiên đặt bút hàn xuống, dùng giấy nhám chà mặt ngoài của hình bầu dục.
Trong không gian yên tĩnh vang vọng âm thanh ma sát. Cô dừng lại một chút, dùng tay giữ chặt giấy nhám, dùng sức chậm rãi chà, cố gắng không làm ồn đến lũ trẻ ở phía đối diện.
Đỗ Thụy còn chưa kịp mở miệng hỏi, Thích Mê đã dẫn đầu giải thích ý tưởng chế tạo của mình cho anh, cô cầm lên một miếng sắt hình bầu dục có phần cạnh đã được chà bóng loáng, giữa miếng sắt có hàn một vòng sắt hình tròn, cô nói: "Bây giờ tôi đang làm một cái chuôi dao, lát nữa tôi sẽ lồng thêm một sợi xích nhỏ vào, một đầu dây xích nối với vòng sắt, đầu kia là lưỡi dao, sau khi hoàn thành thì có thể biến vũ khí cận chiến thành viễn chiến một cách dễ dàng, đừng thấy bây giờ nó còn rất thô sơ, nhưng đợi ngày mai anh nhìn lại sẽ thấy giống y như sản phẩm được chế tạo trong nhà máy."
Nói xong cô cười đắc ý, đặt thứ trong tay xuống, đứng dậy đi lấy bình giữ nhiệt.
Đỗ Thụy trầm tư suy nghĩ, một lát sau anh thở dài: "Lần này thật sự cảm ơn vì cô đã ở đây, nếu không rất nhiều người trong chúng tôi không biết ngày tận thế là như thế nào." Anh nghĩ, ít nhất cũng sẽ không giống như bây giờ có thể ngồi trò chuyện như không có chuyện gì.
Thích Mê uống một hớp nước, cười nói: "Tôi cũng là giáo viên của lớp Đậu Đinh, đây cũng là trách nhiệm của tôi mà."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play