Dùng cây gậy gỗ trong tay anh để bảo vệ mọi người ư, thôi thì đừng mơ mộng nữa.
Làm tăm xỉa răng cho quái vật thì còn tạm được.
"Tôi ấy à, tất cả những thứ này đều do rèn luyện mỗi ngày mới có được." Thích Mê mỉm cười, đẩy chiếc xe hàng nhẹ nhất vào trong: "Lúc mới bắt đầu chơi game thế giới tận thế tôi vẫn luôn là người gây trở ngại cho người khác, bị người ta mắng không biết bao nhiêu lần."
"Ồ."
Đỗ Thụy đăm chiêu, hai tay đặt lên tay vịn của hai chiếc xe hàng, định thử đẩy mạnh hai chiếc cùng đi. Nhưng hai chiếc xe hàng không nhúc nhích thì thôi, anh ấy còn bị phản lực đẩy lùi về sau một bước.
Anh ấy bật đèn pin trên tay lên nhìn thử, chẳng trách lại không đẩy được.
Trong một chiếc xe hàng có đựng một túi xi măng đầy bụi, cạnh đó là một thùng dụng cụ, còn lại là các loại phế liệu vụn vặt lẻ tẻ như sắt vụn, dây điện cũ, đủ thứ linh tinh chất đầy một xe.
Trên chiếc xe còn lại thì chất đầy mấy túi lớn, sờ thử thì hẳn là quần áo. Nhưng bên dưới vẫn là các loại phế phẩm và mười mấy viên gạch.
Đỗ Thụy nhìn những món đồ này, không hiểu: "Cô nhặt nhiều phế phẩm vậy để làm gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT