Tuyết rơi khắp trời là lúc lạnh nhất.
Một ngôi nhà ngói bình thường đứng trong lớp tuyết cao hơn nửa mét, cửa vừa mở gió tuyết liền ùa vào, làm tăng thêm sự lạnh lẽo cho căn phòng vốn đã không còn ấm áp.
Dù đã quần áo vải bông dày nhưng Thích Tuân vẫn cảm thấy lạnh, vừa bước vào liền vội vàng đi đến bên bếp than xoa xoa tay.
Nghe thấy tiếng động, Tạ Đình Vãn vội vàng mở cửa phòng ngủ ra, với thời tiết trời băng đất tuyết này, dù quấn chăn bông vẫn không thấy ấm, bà cau mày, đôi mắt màu hổ phách tràn đầy lo lắng: "Tuyết vẫn chưa ngừng à?"
Thích Tuân lắc đầu, cởi khăn quàng cổ, lộ ra khuôn mặt tuấn tú: "Tạm thời chưa thấy dấu hiệu dừng lại." Vừa nói vừa nhìn vào phòng ngủ,"Nhóc Thích đã tỉnh chưa?"
Tạ Đình Vãn quay đầu lại theo bản năng, thân hình mảnh khảnh dưới lớp chăn hơi xoay người, tiếp tục ngủ say.
Bà thở dài, quay người bước ra khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play