Trịnh Viện Viện và Đỗ Thụy cũng rất sửng sốt, ngay cả bọn nhỏ cũng ngơ ngác nhìn bốn người bọn họ.
"Thực ra bọn họ tới đón chị..." Chị Lê lo lắng túm góc áo, lúc nhìn vào ánh mắt của Thích Mê thì cô ấy khẽ cụp mắt: "Xin lỗi, chị vẫn luôn giấu giếm mọi người, bởi vì chị quả thực chẳng biết nên nói ra sao, em xem, chị đã già như thế, còn nuôi bốn đứa con, hơn nếu nói ra chuyện tái hôn thì đúng là không hay ho gì..."
Thích Mê liếc mắt nhìn Khoái A Loan đã biết tin đang từ lầu hai đang chạy xuống, rồi nhìn chằm chằm vào chị Lê với nét mặt khó tin.
Hôm nay vừa có một cô gái liều mạng chạy khỏi nhà họ Khoái, bây giờ lại có người sẽ lập tức gả cho nhà họ Khoái, cô có nghĩ thế nào cũng chẳng hiểu nguyên do.
Chị Lê nhận ra mọi người đang ngạc nhiên, cô ấy biết sau nhiều ngày sống chung thì cũng có cảm tình, bèn cười gượng giải thích: "Mọi người cũng thấy rồi đó, phụ nữ như tôi một mình nuôi bốn đứa con rất vất vả, bình thường phải lo ăn gì, mặc gì, dùng đồ gì, mọi người biết mà, tôi, tôi thực sự rất mệt mỏi... Hiếm khi nhà họ Khoái không chê tôi già, cũng chẳng chê tôi nuôi bốn đứa con mà còn để cho tôi gả cho nhà họ xung hỉ, quả thực rất tốt."
Nghe đến hai chữ "xung hỉ" Thích Mê bỗng nhớ lại câu nói của Khoái Bác: "Gần đây ông cụ goá vợ nhà họ Khoái muốn tìm cô dâu xung hỉ, cô có muốn đi thử xem không?"
Thích Mê khẽ chớp mắt: "Chị muốn gả cho lão goá vợ kia?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT