Vừa rồi vì để ý đến tâm trạng của Khoái Lương nên cô mới chịu đựng một đống lời phiền nhiễu của người nhà họ Khoái. Và cũng vì Khoái Lương nên cô mới đẩy Trần Bán Tiên ra làm lá chắn, mặc dù Khoái Lương là người bị trục xuất khỏi gia tộc nhưng dù sao cậu ta cũng họ Khoái, tất nhiên sẽ không thích nghe một đám người chỉ trỏ gia tộc của mình.
Thích Mê cầm đao, như tiếp tục chặt gỗ không có việc gì.
Không lâu sau, Khoái Lương chậm rãi mở miệng hỏi: "Nhà họ Khoái không đến tìm lão Trần đúng không? Trước đây anh ta vẫn ăn nhờ ở đậu nhưng cho tới bây giờ nhà họ Khoái cũng ai tới tìm, cô nghĩ người ta không biết anh ta tới ăn chực sao, chỉ là người ta rộng lượng, không so đo thôi." Nói xong, cậu ta cúi đầu nhìn chăm chú về phía Thích Mê,"Nhà họ Khoái đến vì cô, đúng chứ?"
Đã tới nước này, Thích Mê cũng không tiếp tục giấu giếm nữa, ừ một tiếng.
"Vì sao nhà họ Khoái tìm cô?"
"Bởi vì tôi đụng vào nàng dâu do thần linh nhà bọn họ định đoạt, hiện tại cô gái kia đau bụng, nhà họ Khoái nói là do tôi làm."
Sau khi Khoái Lương nghe xong, cười lạnh một tiếng: "Quả nhiên, lý do hoang đường như thế chỉ có thể do nhà họ Khoái làm ra."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play