Cô vốn cho rằng chuyện sinh con đã đủ hoang đường rồi, nào ngờ lời nói kế tiếp của Trần Bán Tiên còn ớn lạnh hơn.
"Chuyện sinh con tính là gì đâu, dẫu sao bây giờ đã có sinh mổ rồi mà? Sinh mổ sớm hơn một tháng đều được, nhưng mà cô tưởng tượng thử xem, sao ngay cả người chết mà điền trang nhà họ Khoái biến thái đó còn muốn chọn chết tuổi chẵn cơ chứ? Ai mắc bệnh ở độ tuổi thích hợp đều sẽ không điều trị, cứ để bọn họ sống đến tuổi chẵn rồi chết, thậm chí còn dứt khoát tiễn người đó đi luôn, còn tuổi lẻ thì sẽ nghĩ mọi biện pháp để duy trì hơi tàn cho người đó đến lúc qua sinh nhật thì lo liệu tang lễ."
"Mẹ kiếp." Thích Mê không khỏi chửi tục, cô vô thức quay đầu lại nhìn cổng vòm ở đằng xa, chau mày nói: "Vậy thì chẳng lẽ những người tuổi lẻ ở điền trang nhà họ Khoái không bao giờ đột ngột qua đời sao?"
"Có lẽ có hoặc không, nhưng ở điền trang nhà họ Khoái thì tuổi của người chết vẫn luôn là số chẵn, người chết cụ thể bao nhiêu tuổi thì không biết."
Vừa nói xong, Trần Bán Tiên vui vẻ chỉ vài cái cây rậm rạp che phủ đằng trước, trước mắt xuất hiện một ngôi nhà hệt như ngôi đền thu nhỏ.
Bầu không khí ở đó khác xa với điền trang nhà họ Khoái mà bọn họ vừa đến, mặc dù dưới mái hiên của ngôi đền vẫn treo hai cái lồng đèn đỏ, nhưng ánh đèn chiếu sáng đã xua bớt cảm giác quái dị, để lại cảm giác yên tĩnh chốn rừng sâu.
Tóm lại là chỗ con người sống được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT