Lúc này Liêu Dương mở cửa gọi đi ăn cơm, lão Ngụy vội vàng giấu huy hiệu vào túi.
"Gọi Thích Mê ra ăn đi." Cô mỉm cười vẫn dịu dàng như mọi khi.
Lão Ngụy giả vờ bình tĩnh, gật đầu.
Sau khi khủng hoảng qua đi, những cư dân được sơ tán lần lượt trở về nhà, sau khi hay tin cô Thích bị bệnh, bảy đứa nhỏ đều cẩn thận giữ im lặng. Những đứa trẻ này đều lần lượt đến thăm cô, có lẽ chúng cũng biết cô Thích mắc bệnh gì, thế nên cũng hạn chế làm phiền cô.
E ngại trên mặt Thích Mê có những phù văn khó hiểu, sau khi bàn bạc với Trịnh Viện Viện, lão Ngụy vẫn quyết định mang đồ ăn lên phòng.
Chiếc bàn kê cạnh cửa sổ, Thích Mê ngồi xuống rồi lặng lẽ nhìn bầu trời.
Trịnh Viện Viện kéo chiếc ghế nhỏ tới ngồi bên cô, nhẹ giọng hỏi: "Cô tự ăn được không, hay tôi đút cho cô nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT