Trong lúc nhất thời, mấy kẻ ý thức hỗn loạn chẳng thể nhớ ra được nhau, cãi vã vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù cả bốn người đang trong tình trạng hỗn loạn này hoàn toàn không nhớ nổi Thích Mê là ai, nhưng dựa vào cảm giác nhiều ngày ở chung quen thuộc nên họ vẫn vô cùng tin tưởng cô.
Sau khi Thích Mê nói hết nước hết cái, Trịnh Viện Viện và ba đứa trẻ mới chịu lên xe của lão Ngụy. Thấy gương mặt dữ dằn này của mình quá dọa người mà những người kia đều là bạn bè của Thích Mê, lão Ngụy tranh thủ thời gian quay đầu cười cười với họ, thử rút ngắn khoảng cách: "Xin lỗi vì đã dọa các cháu, các cháu đừng trông vẻ ngoài hung dữ của chú mà lầm, chú thật sự không phải người xấu đâu. Chú vốn là một thanh niên tốt của xã hội chủ nghĩa đấy, không tin các cháu cứ hỏi Thích Mê đi."
Thích Mê đang mải lau nước mũi cho các bé con, liếc mắt lườm lão Ngụy một cái, trêu ghẹo: "Tôi thấy anh giống với ông chú trung niên tốt của chủ nghĩa xã hội thì đúng hơn."
Trịnh Viện Viện bật cười, tâm trạng căng thẳng đột nhiên dịu đi hơn hẳn.
"Con nhóc này!" Lão Ngụy nhẹ nhàng hứ một tiếng: "Người ngoài ở đây cũng không biết giữ chút mặt mũi cho tôi."
"Chỗ này nào có người ngoài, toàn là người nhà cả mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT