Thích Mê nhẹ nhàng khép cửa khép, chạy xuống lầu.
"Tôi cũng không biết rốt cuộc cô muốn vật liệu gì, cô nhìn thử xem trong đây có cái nào sử dụng được không?" Khu trưởng nói.
Đống vật liệu này đều là do ông tự tay đi từng nhà xin, tuy rằng ngoài miệng nói không giúp được, nhưng ông vẫn dùng hết khả năng của mình giúp Thích Mê thu thập được nhiều món đồ như vậy.
Dây điện thừa thải, tấm sắt cũ, cây búa, cờ lê... Cái gì cần cũng đều có.
"Đồ dùng đã khá đầy đủ rồi, cảm ơn ông nhiều, khu trưởng." Thích Mê gật đầu nói lời cảm ơn với ông.
"Không cần không cần." Khu trưởng vẫy vẫy tay, sau khi quay xe đi, ông tiếp tục nói: "Ở đây có hai mươi mốt món đồ hộp, hẳn là có thể đủ cho mấy người ăn mấy ngày, nếu không đủ, cô có thể vào trong thôn hỗ trợ trồng ít đồ gì đó. Đây đều là tấm lòng của mọi người, ban đầu vốn chỉ có mười lăm hộp tôi, nhưng họ vừa nghe có thêm bốn đứa trẻ tới thì mỗi nhà lập tức đưa ra thêm ít nhất một phần."
Thấy Thích Mê sửng sốt, Tề Tư Vân đi tới vỗ vào bả vai của cô: "Sững sờ cái gì? Để chúng tôi dọn đồ giúp cô, đi lo chuyện của mình đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT