Kiều Dã biết Thích Mê đang nghi ngờ mình nhưng vẫn không hờn giận mà liếc cô một cái, lạnh lùng nói: "Tôi dùng cái bóng để che khuất bản thân, đám quái vật kia mới không phát hiện ra tôi... Tôi cũng muốn cứu San San, nhưng đám quái vật đó thật sự là rất nhiều, vì vậy mới phải cẩn thận suy nghĩ lại, tôi nghĩ vẫn nên cần có người ở lại để báo tin tức..." Cậu ta dừng lại, giọng nói đột nhiên cứng rắn,"Nếu không phải tôi vẫn còn ở đây, làm sao cô có thể biết bọn họ bị bắt đi hướng nào cơ chứ?!"
Thích Mê cảm thấy buồn cười: "Vậy là tôi còn phải cảm ơn cậu cơ à?"
"Tùy cô nói như thế nào... Hiện tại hai người bọn họ sống chết chưa rõ, nếu cô còn muốn cùng tôi ở chỗ này nói tới nói lui, vậy thì tùy cô!"
Cậu ta còn cảm thấy không vui? Thích Mê không nói gì liếc nhìn cậu ta một cái, tình huống cấp bách, cô cũng lười ở chỗ này lãng phí thời gian với cậu ta, xoay người đi theo hướng cậu ta vừa chỉ.
Cô đi trước Kiều Dã đi theo phía sau.
Trong không gian yên lặng, chỉ có tiếng bước chân của hai người.
Mặc dù Thích Mê thật sự không muốn nói chuyện với Kiều Dã, nhưng để biết rõ tình huống vừa rồi, chỉ có thể mở miệng hỏi lại: "Nói đơn giản một chút, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT