Bọn họ đi theo mấy người Dương Hiên cứu ra năm người sống sót ở trong đống đổ nát, Đại Sam dẫn theo những người bị thương này trở lại nơi trú ẩn trị liệu trước.
Tống Đại và bọn Dương Hiên tiếp tục tìm kiếm cứu nạn, bốn giờ trời sắp tối, bọn họ mệt đến đầu đầy mồ hôi, dẫn theo ba người sống sót khác trở về.
Lúc trở lại nơi tránh nạn, Tống Đại mệt mỏi đến thắt lưng mỏi, một đôi tay rắn chắc nhẹ nhàng ấn bóp trên vai cô, lực đạo vừa đúng.
Tống Đại thoải mái híp híp mắt, ghé vào trên đùi anh, chỉ chỉ thắt lưng: "Còn cả nơi này, nơi này cũng muốn."
Sở Cảnh Hòa nhàn nhạt cười, nhìn Tống Đại lười biếng hưởng thụ giống như mèo, đầu ngón tay trượt xuống, một đôi bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng, sạch sẽ ở bên hông của cô hơi dùng sức, ngón tay thô ráp ở trên da thịt cô phảng phất giấy thô ráp nhẹ nhàng ma sát, làn da dưới mu bàn tay trắng nõn có thể thấy được gân xanh hơi nhô lên.
Mười phút sau, Tống Đại thoải mái ngồi dậy duỗi lưng, cảm giác mình đã đầy máu sống lại, một đôi tay không thành thật sờ lên ngực Sở Cảnh Hòa, nụ cười giảo hoạt: "Hiện tại đến phiên em mát xa cho anh."
"Tống Đại, ăn cơm thôi, tôi đoạt cá cho các người, cảm ơn tôi đi." Bên ngoài lều truyền đến thanh âm đắc ý của Cố Dực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play