Tống Đại vừa chuyển đồ dùng trong nhà vừa quan sát sắc mặt Tạ Vi, quả nhiên, nghe Cố Chí Cao khích lệ Nguyễn Miên Miên, sắc mặt Tạ Vi càng ngày càng khó coi.
Cũng may Nguyễn Miên Miên không ở đây bao lâu đã trở về, lúc gần đi cùng Tạ Vi sát vai mà qua, nụ cười thuần mỹ trên mặt so sánh với biểu tình khó coi của Tạ Vi, có vẻ có vài phần châm chọc.
Tống Đại suy nghĩ một lát, đều là nữ tính cô thật sự không muốn nhìn thấy một nữ sinh khác bị cắm sừng còn chẳng hay biết gì.
Vì vậy thừa dịp Cố Dực trở về nhà chuyển đồ, bốn phía không có ai, nhỏ giọng nhắc nhở: "Cô gái vừa rồi, trước cơn mưa một ngày thân mật với bạn trai cô trong thang máy, tôi nhìn thấy, loại đàn ông cặn bã này không đáng để cô trả giá vì anh ta, sớm chút bứt ra mới tốt."
Tạ Vi biến sắc, một đôi con ngươi thanh tú địu dàng đột nhiên liếc ngang cô một cái, lớn tiếng nói: "Anh Kính mới không phải cặn bã!"
Tống Đại: "..."
Cố Dực đang chuyển đồ dừng bước, vẻ mặt mơ hồ nhìn các cô, sao lại cãi nhau? 
Biểu tình Tạ Vi tràn ngập phẫn nộ, nhìn chằm chằm Tống Đại: "Một người ngoài như cô căn bản không biết anh Kính là dạng người đàn ông gì, anh ấy bình thường đối với tôi tốt thế nào cô đã thấy chưa? Cho dù Nguyễn Miên Miên mang thai con của anh ấy thì thế nào? Cô dựa vào cái gì dùng một câu cặn bã đã phủ định toàn bộ của anh ấy? Cô có biết anh ấy là một người đàn ông tốt biết đảm đương hay không! Cuộc sống của cô rất khổ sao? Nhất định phải châm ngòi ly gián, nhìn người khác cũng khổ giống như cô mới vui vẻ?"
Thanh âm Tạ Vi không ngừng cất cao, hấp dẫn anh em họ Ôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play