"Tôi thấy không phải." Tạ Hân đi vào nói: "Tôi vừa rồi ở bên ngoài nhìn thấy những người sống sót này, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười bình tĩnh, không có chút ý tứ bị áp bách.Nếu những người này là vì hai dị năng giả cường đại mà bị ép khuất phục, trên mặt bọn họ sẽ không có nụ cười bình thản như vậy."
Tên chân chó chỉ vào Tạ Hân nói: "Cô nói người nơi này đều sống tốt, tôi đây thế nào lại thấy còn có rất nhiều người mỗi ngày đều phải làm việc, còn khổ sở đi gạch xưởng đốt gạch?"
Tạ Hân nói: "Đốt gạch là vì kiến thiết căn cứ, tiếp nhận những người sống sót khác về sau có khả năng xuất hiện, hơn nữa mọi người cùng nhau sinh hoạt trong một căn cứ, dị năng giả đều phải tìm việc làm, người bình thường may mắn còn sống kia cũng không thể chỉ ăn cơm không làm việc chứ?"
Người đàn ông chân chó khinh thường nói: “Khuỷu tay cô quẹo ra ngoài, mới ở đây một đêm đã hướng về người khác rồi.”
"Anh -" Tạ Hân trừng mắt nhìn anh ta một cái, nhìn về phía Trương Bân: "Dù sao đây chính là thái độ của tôi, tôi cảm thấy căn cứ này rất tốt, ít nhất không có sự kiện bắt nạt bạo lực, tất cả mọi người đang đồng tâm hiệp lực làm việc, hoàn toàn không giống đám người chúng ta lúc trước gặp phải kia."
Tuy rằng Trương Bân tự đại khoe khoang, nhưng không thể không nói quả thật có chút bản lĩnh, hơn nữa bản tính cũng không xấu, đây cũng là nguyên nhân Tạ Hân nguyện ý đi theo đám người bọn họ, nhưng Trương Bân có một tật xấu rất lớn, chính là thích làm chúa cứu thế, có lẽ cũng là vì trong tận thế có quá nhiều dị năng giả ỷ mạnh hiếp yếu, dẫn đến Trương Băng đối với loại chuyện này đặc biệt mẫn cảm.
Đúng lúc này, Lý Liễm đi tới gõ cửa, Trương Bân mở cửa nghênh đón cô ấy: "Cô Lý, sao cô lại tới đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT