Ngu Ngọc Trạch nhíu mày, nhìn cánh tay xanh đen của Ôn Tiểu Tự lộ ra, Ôn Tiểu Tự có chết hay không anh ta không quan tâm, nhưng Trọng Khấu tuyệt đối không thể trở thành tồn tại có thể uy hiếp đến Tống Đại, anh ta vừa mới tiến lên một bước, Cố Dực lại chắn trước mặt anh ta, hung tợn nói: "Vì sao phải cứu cô ta? Cô ta nếu là bị tôi giết, Trọng Khấu cũng không chiếm được dị năng hệ thủy."
Ôn Cảng Sinh xông lên chắn trước người Ôn Tiểu Tự, hung ác như hung thú nói: "Các người ai dám giết em ấy!"
Tống Đại xuất hiện từ phía sau Cố Dực, nhìn Ôn Tiểu Tự phía sau Ôn Cảng Sinh, im lặng một hồi, nhìn Ôn Cảng Sinh thản nhiên nói: "Ôn Cảng Sinh, Ôn Tiểu Tự cô ấy... thật sự còn sống sao?"
"Đương nhiên còn sống!" Độc Trọng Khấu cho dù là đụng vào cũng sẽ bị lây nhiễm, cho nên anh ta chỉ có thể dùng phương pháp này ngăn cách độc, chỉ có khi anh ta sống, mới có thể tìm người tới cứu Tiểu Tự.
"Tiểu Tự, anh tìm được người tới cứu em rồi, đừng sợ." Ôn Cảng Sinh nhẹ giọng nói, anh ta lại mặc quần áo bọc trên người Ôn Tiểu Tự, nhưng nhìn thấy ánh mắt tan rã không ánh sáng của Ôn Tiểu Tự đã mất đi sự tập trung.
"... Tiểu Tự?" Vẻ dịu dàng trên mặt Ôn Cảng Sinh trong nháy mắt như bị đóng băng, trong cứng ngắc lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Em đừng làm anh sợ, tỉnh lại đi, nhìn anh xem, nhìn anh trai xem!" Anh ta liều mạng lay động thân thể đã trở nên cứng ngắc của Ôn Tiểu Tự, nhưng không ai trả lời anh ta nữa, không bao giờ có người nhẹ nhàng nhu thuận gọi anh ta là anh trai nữa, Ôn Tiểu Tự đã chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play