Ôn Tiểu Tự nghe nói như thế, trong lòng cả kinh lập tức ẩn ẩn sợ hãi: "Nhưng tất cả mọi người ở cùng một khu rừng, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra chúng ta chứ?"
Ôn Cảng Sinh xoa đầu Ôn Tiểu Tự, giọng nói dịu dàng: "Yên tâm đi Tiểu Tự, trên thế giới không có chuyện trùng hợp như vậy, trái đất không chỉ có một đại lục này, bọn Cố Dực sẽ không tìm tới đâu."
"Nhưng em vẫn lo lắng." Ôn Tiểu Tự lo lắng bấm ngón tay, cô ta sợ, áy náy nhìn thấy Cố Dực, càng sợ nhìn thấy ánh mắt của anh ta.
Cô ta giữ chặt cánh tay Ôn Cảng Sinh, năn nỉ nói: "Anh, nếu không chúng ta đi ngay bây giờ?"
"Tiểu Tự, em quên chúng ta trôi dạt trên biển bao lâu rồi, bè gỗ mấy lần bị sóng đánh đổ, thiếu chút nữa bị lốc xoáy trên biển cuốn đi? Trên biển chúng ta không có chỗ tránh mưa, em sốt cao hai lần suýt chết, Trọng Khấu còn đang đuổi giết chúng ta, chỉ có đất liền mới là nơi an toàn nhất." Ôn Cảng Sinh nhấn vai cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT