Sở Hạ tỉnh dậy, đã là buổi tối. Bạch Ngạn đang ngồi cạnh cậu, trên tay cầm một quyển sách dày cộp, nhìn vậy Sở Hạ chỉ muốn ngủ tiếp.
Cậu nhắm mắt lại, nhưng rồi nhanh chóng mở ra, nhìn người bên cạnh từ đầu đến chân. Cậu tưởng Bạch Ngạn sẽ rời đi như mọi lần, vì trước đây, hắn luôn bỏ đi ngay sau khi xong việc. Nhưng hôm nay Bạch Ngạn lại có vẻ rất thoải mái, cậu vô thức cọ cọ chân vào người Bạch Ngạn.
Bạch Ngạn liếc nhìn Sở Hạ rồi thở dài: “Ngoan một chút.”
Sở Hạ cười khúc khích, ngồi dậy và nói: “Tôi đói rồi.”
Bạch Ngạn ừ một tiếng, không nói thêm gì.
Sở Hạ xoa bụng, than thở: “Tôi đói thật mà.”
Bạch Ngạn vẫn im lặng. Sở Hạ thở dài, đứng dậy, vừa rời giường vừa lầm bầm rằng nếu không đi ăn thì sẽ chết đói mất.
"Tự lo vậy, có thực mới vực được đạo." Cậu nghĩ thầm, rồi hướng về phía bếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT