Cậu cảm thấy hệ thống chính đang chế giễu mình.
Tiếng ca thê lương cứ văng vẳng trong đầu, Sở Hạ sống không còn gì để lưu luyến.
Có người mở cửa sổ ném vào cái bánh bao và một chai nước khoáng. Đây là thù lao mà cậu nhận được sau ngày làm việc sao.
Dù Bạch Ngạn có đóng góp nhiều hơn, nhưng cậu cũng không phải loại vô dụng, cũng đã cố hết sức.
Khi rời khỏi khách sạn, sắc mặt Bạch Ngạn u ám, ai nhìn vào cũng nghĩ hắn vừa đi viếng mộ, chứ không biết hắn vừa ở trên giường với ai đó.
Trong lòng Bạch Ngạn dâng lên một cảm giác chán ghét bản thân. Hắn không thể hiểu nổi tại sao mình lại tiếp tục quan hệ với loại người này. Nếu lần đầu còn có thể đổ lỗi cho mất lý trí, thì lần này hắn hoàn toàn tỉnh táo.
Giống như khi ở câu lạc bộ bị ông chủ Kim gợi ý, hắn đã đưa người từ Tây Sơn đến đây.
Sau khi kết thúc, hắn chìm vào trạng thái hối hận và chán ghét, cảm thấy mình vừa chạm vào một thứ dơ bẩn.
Trở về biệt thự của Bạch gia, Bạch Ngạn uống vài viên thuốc an thần, tắt đèn đi ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT