Tuy nhiên, hành động này không thành công.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Phực”, Sở Hạ ngẩng đầu lên phát hiện dây thừng mà cậu dùng để trói tay Bạch Ngạn đã đứt làm đôi.
Sở Hạ sững sờ trong giây lát, sợi dây trên tay cũng rơi xuống đất. Trong lòng thầm kêu lên một tiếng không hay rồi, không lẽ hệ thống ngu ngốc kia đã trang bị "bàn tay vàng" cho Bạch Ngạn? Sợi dây thừng to như vậy mà cũng có thể bị kéo đứt!
Sở Hạ cảm thấy tình hình không ổn. Vừa rồi, cậu còn chọc giận Bạch Ngạn, bây giờ chính cậu cũng không thể kiểm soát nổi "Boss".
Có vẻ như Bạch Ngạn không chỉ đơn giản là muốn đánh cậu, mà muốn xé xác cậu ra từng mảnh.
Sở Hạ nhanh chóng nhảy xuống khỏi người Bạch Ngạn, định chạy về phía cửa. Nhưng khi quay lại, cậu phát hiện mình vừa kéo một chiếc bàn chắn trước cửa.
Sở Hạ thầm rủa một câu, cố nén không để nó bật ra miệng. Không phải vì cậu là người kiềm chế tốt, mà do cậu lo rằng lời thô tục này có thể kích thích thêm cơn thịnh nộ của Bạch Ngạn.
Lúc này, Sở Hạ thực sự hiểu sâu sắc về câu “tự làm tự chịu”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT