Tiếng cười lạnh của Bạch Ngạn vang lên, hắn lập tức ném cuốn từ điển Tân Hoa dày cộp xuống người Sở Hạ. Cuốn sách nặng và có góc cạnh, nếu đập vào đầu thì chắc cắn có thể gây thương tích.
Cơn đau truyền khắp cơ thể, Sở Hạ cảm giác như mình đã trở thành kẻ tàn phế.
Trước đó, cậu còn có thể tự an ủi bằng những suy nghĩ vui vẻ, nhưng bây giờ thì không còn nữa. Làm sao có người có thể tàn nhẫn đến mức này?
Bạch Ngạn thản nhiên nói: “Xin lỗi, trượt tay thôi, cậu cứ tiếp tục.”
Sở Hạ im lặng trong chốc lát, rồi cắn răng nói ba chữ: “Ác, độc.”
Nhưng giọng nói của cậu quá yếu ớt, không còn chút uy hiếp nào, giống như những lời cuối cùng trước khi qua đời.
Bạch Ngạn xoay người đi ra cửa, kéo cửa mở ra. Mấy người thuộc hạ đang ghé tai nghe lén lảo đảo suýt ngã vào trong phòng.
Họ vội vàng đứng thẳng, cúi đầu chào cung kính: “Bạch, Bạch gia.”
Bạch Ngạn lạnh lùng nói: “Lấy thêm ba cuốn từ điển Tân Hoa nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT