Nếu muốn ăn, ít nhất cũng phải rửa ráy sạch sẽ trước đã chứ.
Sở Hạ thấy Bạch Ngạn đi đến cuối giường, tự hỏi: Hắn định bắt đầu từ bắp chân sao? Thịt ở đó sẽ mềm hơn một chút chăng?
Bạch Ngạn cúi đầu nhìn Sở Hạ, thấy đôi mắt thanh niên đỏ hoe, long lanh nước. Gương mặt bên trái sưng lên một cục, khóe miệng trầy xước và bầm tím, trông thật xấu xí.
Bạch Ngạn nhíu mày, cầm con dao nhỏ màu bạc cắt đứt sợi dây trói ở cổ chân Sở Hạ, rồi nhìn lại con dao trong tay với ánh mắt chán ghét, như thể nó đã dính phải thứ gì đó bẩn thỉu.
Sở Hạ cảm nhận hai chân mình đã được giải phóng, liền chắc chắn rằng Bạch Ngạn không định ăn thịt mình.
Nhưng sau khi cắt dây ở chân xong, Bạch Ngạn lại không làm gì thêm, khiến Sở Hạ càng thêm bực bội.
Chân thả ra mà tay vẫn bị trói thì làm gì được?
Sở Hạ nhìn Bạch Ngạn đầy hy vọng, nhưng khi đối diện với ánh mắt của thanh niên, Bạch Ngạn chợt nhớ đến con chó mình từng nuôi hồi nhỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT