Trong phòng, Sở Hạ lười biếng không muốn làm rộn, quay đầu, hai mắt không chớp nhìn về phía Bạch Ngạn, sau một lúc nhìn, cậu phát hiện Bạch Ngạn cũng khá đẹp trai.
Thật ra, đêm qua khi ánh mắt đầu tiên của Sở Hạ chạm phải Bạch Ngạn, cậu đã thấy hắn đẹp, trong lúc có rất nhiều nam nhân ở đây, nhưng cậu chỉ liếc qua Bạch Ngạn, mà Bạch Ngạn thì không hề nhìn cậu một cái.
Hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình.
“Hắn có cái mũi cao ghê.” Sở Hạ nhìn một lúc sau nhận ra mình càng thấy khó chịu hơn.
Cậu như một con lừa, bây giờ trước mặt lại treo một củ cải, giống như chỉ cần bước thêm một bước là có thể cắn được, nhưng bước đi lại khó khăn vô cùng.
Sở Hạ vừa nói vừa liếm đôi môi khô khốc của mình: “Ngón giữa cũng dài.”
Trước đây, cậu từng nghe các đội viên khác trong hệ thống trung tâm bàn về những vấn đề tương tự. Đội Tảo Hoàng thì không bao giờ đụng tới những chuyện như vậy, họ đã thấy quá nhiều và thấy không thú vị, chỉ toàn là những chuyện thấp kém tầm thường. Đa phần họ đều đã nhìn thấu sự đời, trừ Sở Hạ.
Hệ thống vừa định nhắc nhở Sở Hạ đừng tin vào mấy thứ ngụy khoa học đó, thì nghe cậu thở dài:
“Đáng tiếc, người này không được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT