Trần Huyên lê lết tấm thân và linh hồn bị đả kích về đến nhà, bước vào phòng tắm. Đang rửa mặt thì nhìn mình trong gương rồi thở dài một hơi, ngày hôm nay đớp nhiều như vậy, chắc chắn lại béo ú lên rồi.

Lấy từ trong ngắn kéo ra cuộn thước đo, nhìn bờ mông vĩnh viễn không lép đi của mình, Trần Huyên sắp khóc tới nơi.

Làm cách nào để mông bé đi bây giờ?

Đúng, cậu giảm béo không vì cái gì khác, chỉ vì muốn mông lép đi. Thế nhưng trên người cậu chỗ nào cũng gầy, chỉ riêng bờ mông là không bao giờ thay đổi.

Tuy rằng những điều hôm nay cậu nói trong văn phòng của sếp tổng đều là thật, cậu cảm thấy mông Corgi rất đáng yêu, nhưng cốt lõi đấy phải là mông của người khác! Cậu là Corgi đực thành tinh! Là một nam yêu đó! Bờ mông to dư này thì để làm gì cho đời? Chẳng có chút khí phách đàn ông nào hết!

Đúng vậy, để sự tình như sáng nay trên tàu điện ngầm không phát sinh thêm lần nữa, cậu nhất định phải giảm cân!

Nhưng đến khi cậu theo thói quen vẽ đồ ăn, thì bỗng nhiên hồi tưởng lại bữa trưa no nê nào đó.

Mama nói cấm có sai, cẩu hùng khó qua ải mỹ nhân… lần sau cậu nhất định phải kiên định hơn nữa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play