Sai Thế

Chương 412


5 ngày

trướctiếp

Lời của Đường Hữu Thuật, chính là khai báo di ngôn rồi, trong tiếng khóc của Dư Linh Nhi đã kèm theo cả tiếng kêu của hồ ly rồi!
Tiểu Tiêu cũng tức đến xanh cả mặt, môi run run: “Ngươi điên rồi sao! Ngụy Kiếp bảo ngươi thu hút sự chú ý của Động Uyên, ngươi cũng ngốc nghếch nghe hắn? Lẽ não ngươi không biết làm vậy là chịu chết hay sao?”
Đường Hữu Thuật che ngực, cố gượng cười: “Sư tôn cũng không bảo ta làm vậy, là… là… chủ ý của ta, là ta làm hại ngươi lưu lạc hai trăm năm trước, cho dù liều chết, ta cũng sẽ không để … để người ta hại ngươi… ta là sư phụ của ngươi, vốn nên bảo vệ ngươi giống như bảo vệ nữ nhi vậy… xin lỗi, Tiểu Tiêu, vi sư làm không tốt, có lỗi với ngươi…”
Nói xong, hắn run rẩy cầm trong tay thần tượng Chúc Cửu m nhuộm đầy máu tươi đưa cho Tiểu Tiêu: “Cầm lấy, có nó, ngươi có thể đi về… ta ở… ở trong tảng đá ở đằng sau Linh Sơn chôn hai rương bạc, đó là tất cả gia sản của Phù Tông ta, sau khi ngươi trở về có nó, tối thiểu có thể không lo… không lo ăn mặc, làm chưởng môn nhân Tiêu Dao chân chính…”
Nói xong lời này, Đường Hữu Thuật lại quay đầu nhìn về phía Dư Linh Nhi khóc lóc thảm thiết.
Cô nương ngốc này, kiếp trước lưu luyến si mê sư tôn, cũng yên lặng trả giá không cầu hồi báo, những điều nhỏ nhặt này không thể lay chuyển được trái tim đã trở nên cứng rắn và lạnh lùng của sư tôn, tuy nhiên gã đều nhìn thấy hết.
Gã đối với Dư Linh Nhi có một phần thương mến, cũng chẳng biết từ lúc nào tình cảm từ từ thay đổi, đáng tiếc trong mắt của nàng từ trước tới giờ chưa từng có gã, phần tình yêu này cũng chỉ có thể chôn sâu tự đáy lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp