Dương San San điên rồi. Vì sao điên ư? Tôi không giải thích được.
Buổi tối hôm đó, một dao của cô ấy hiển nhiên không đâm trúng tôi, còn bị tôi đá cho một cú, cô ấy liền chạy trốn ra ngoài. Tuy nhiên sáng sớm của ngày thứ ba, tôi nhận được cuộc gọi từ Thẩm Khoa, cậu ta nói với tôi rằng, Dương San San đã được đưa vào bệnh viện tâm thần.
Ba Dương San San, vốn là cục trưởng cục cảnh sát ở địa phương, bị ai đó tố giác, đã bị tống vào nhà giam. Nghe nói là can tội bao che, bao che con gái của mình ngộ sát Nghê Mỹ và mưu sát Hoàng Quyên. Không cần biết là tin tức bát quái gì, cậu nhóc Thẩm Khoa sẽ luôn là người biết đầu tiên.
Tôi vẫn luôn cảm thấy rối rắm, vì sao tòa nhà lại cho tôi thấy cảnh đó trong gương? Nó muốn truyền tải điều gì đến tôi? Hay chỉ là oan hồn của Nghê Mỹ đang cố gắng muốn nói cho tôi biết rằng cô ấy đau đớn, cô ấy oan uổng?
Tôi bỗng thấy rất mệt mỏi. Tôi nằm trên giường, thất thần nhìn lên trần nhà.
Tất cả những người từng gọt táo trong tòa nhà đều đã chết, mặc dù biết rằng chắc chắn quá táo và tòa nhà có một mối liên hệ nào đó nhưng toàn bộ những gì tôi biết cũng chỉ giới hạn trong mớ văn bản tài liệu được ghi chép lại mà thôi. Cho đến khi lần lượt mất đi Mễ Tĩnh Vân và Trương Lộ, tôi mới thật sự cảm nhận được bản thân quá ngây thơ và khờ khạo. Tôi lại năm lần bảy lượt xem thường tòa nhà khủng bố đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT