Khi tôi tỉnh lại, chỉ ý thức được xung quanh có gió. Đầu tôi đang rất rối loạn, thậm chí có thể nói là không suy nghĩ được gì cả. 
Gió, không biết từ đâu thổi tới mà còn lớn dần không hề báo trước. Tự nhiên tôi ngồi một mình trên sườn núi sau nhà Dao Gia, ngồi dưới biển rừng thổi sáo.
Tôi bỗng nhớ đến ba tôi - một lão già văn vở, từng nói tiếng sáo có sinh mệnh và người thổi sáo giãi bày tâm tình của mình rồi tác động đến người nghe thông qua tiếng sáo. Ông già nói rất vĩ mô, như tục ngữ thường hay nói “miệng chó không phun ra được ngà voi”, nhưng có đôi khi nanh chó này cũng rất có giá trị, ít ra tôi cho rằng lời này có đạo lý. 
Không biết sao tôi lại cảm thấy tâm tình rất tệ. Trong trạng thái tinh thần tệ hại này, cho dù tiếng sáo thổi ra rất vang dội nhưng tôi lại nghe rất loạn - loạn tới nỗi khó mà điều chỉnh nó thành giai điệu. 
Gió lặng yên hoà vào tiếng sáo thê lương tột độ này, tiếng sáo có sức mạnh như muốn lật đổ biển cả giờ đây lại trở nên hiền hoà chẳng khác nào đang trấn an một trái tim mông lung lạc lõng…
Như sực nhớ ra gì đó, tôi hơi khựng lại. Lúc này tôi mới nhận ra mình đã quên mất mình bắt đầu ngồi ở nơi quỷ quái này khiến cả người mệt mỏi rã rời và bực bội từ khi nào. Tôi chẳng muốn thổi tiếp tẹo nào, nhưng mãi mà không thể bắt cây sáo bên môi im lặng được. Thế là giai điệu sâu lắng của tiếng sáo không ngừng vang lên giữa từng nhịp thở của tôi, khiến tâm trạng tôi càng lúc càng bực bội. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play