Thẩm Tuyết rón rén bò đến cạnh tôi, dùng tay lau đi mồ hôi lấm tấm trên gương mặt tôi. 
- Cậu đang suy nghĩ gì vậy? - Thẩm Tuyết hỏi. 
- Không có gì. - Tôi ngu ngơ cười, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như không có xương của cô ấy. 
Cô ấy không rút tay lại, để mặc cho tôi nắm. Hỏi tiếp:
- Cậu nghĩ thứ cứu chúng ta tối qua có phải là hồn ma Thẩm Vũ không?
- Đó giờ tôi không tin vào mấy thứ ma cỏ này đâu, chúng chỉ là cái mà con người tự hù dọa bản thân mà thôi. Có tồn tại hay không thì tôi xin miễn bình luận, vả lại kết luận mà cậu vừa đưa ra, tôi đã suy ngẫm rất nhiều lần rồi, cuối cùng vẫn không có một manh mối nào. - Tôi nghỉ lấy hơi, lại nói: - Nếu cậu cứ một mực đòi đáp án thì tôi có xu hướng cho rằng là sức mạnh siêu nhiên ở khu nhà phía sau của nhà họ Thẩm đang thao túng thi hài Thẩm Vũ hơn. 
- Hừ, cậu nói còn mơ hồ hơn cả thuyết quỷ thần đấy. Theo như suy luận của cậu, sức mạnh siêu nhiên gì đó đã muốn lấy mạng chúng ta thì sao tối qua nó lại đi cứu chúng ta cơ chứ? - Thẩm Tuyết bĩu môi phản bác. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play