Đôi khi con người lại là loài động vật cực kỳ ngu ngốc, giống như một người cưỡi lừa mãi đi tìm lừa, tìm đến sứt đầu mẻ trán, không ngờ thứ mà mình liều mạng tìm kiếm đang ngoan ngoãn nằm dưới háng mình. 
Cả người Thẩm Khoa và Thẩm Tuyết run lên, đầu óc đang cố gắng xử lý thông tin mà tôi cung cấp cho họ. Một lúc lâu sau, Thẩm Khoa mới hỏi:
- Cậu dựa trên điều gì để đưa ra kết luận này? 
- Đơn giản ấy mà. - Tôi chỉ ra đằng sau, đáp: - Vị trí của căn tứ hợp viện này rất khuất, hẳn là nằm lẫn trong những kẽ hở giữa tường trong và tường ngoài, đường đi đến không dễ tìm, nếu không nhờ chúng ta lần theo dấu chân của Tiểu Lộ đi thẳng đến đây thì e rằng thông minh như tôi cũng không để ý. 
Tôi nghỉ trong chốc lát mới nói tiếp:
- Vả lại Thẩm Vũ yêu hoa chứ đâu có ngốc, hiển nhiên y hiểu rất rõ đạo lý giết người đền mạng. Y biết, chuyện mình giết chết trẻ con trong dinh thự để làm phân bón sớm hay muộn gì cũng sẽ Bị bại Lộ nên y đã chuyển hết những cây hoa cỏ mà y thích nhất đến căn tứ hợp viện mà y tình cờ phát hiện. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play