“Tỷ ngồi canh nó một chút đi, muội đem ít sữa dê còn lại nấu cho nó uống.”
“A? Cho nó uống sữa? Nó uống được không?
Triều Lạc chưa bao giờ nghe qua chim ưng sẽ uống sữa.
“Cũng đâu có cách nào khác, nó không ăn gạo rang. Nhỏ xíu như vậy không ăn gì cũng đâu được, không lẽ vừa mới ra đời đã để nó đói chết. Muội xuống nấu sữa, nếu sữa nó cũng không uống thì chỉ có thể chờ đến sáng ra ngoài bắt côn trùng cho nó ăn.”
Bảo Âm cẩn thận nhớ lại ký ức thời hiện đại, hy vọng có thể lục tìm được kiến thức bổ ích liên quan. Kết quả đương nhiên là nhận lại thất vọng rồi, từ lúc nàng đến đây, nhiều thứ ở hiện đại đều bỗng dưng không có ấn tượng nữa. Như thể có người cầm cục tẩy xoá hết trí nhớ của nàng vậy.
Không nhớ thì không nhớ đi, cuộc sống bây giờ của nàng cũng rất tốt.
Sau một nén nhang, sữa dê cũng đã được đun lên. Lúc này không có nấu chung với lá trà, toàn bộ lều đều là mùi sữa dê, ngửi mùi trà sữa nhiều nên không quen được cái mùi vị này. Cho đến khi sữa dê nguội đi, Triều Lạc không kịp chờ đem chim ưng non trong tay lên thúc giục nói: “A Âm, có thể cho ăn được rồi.”
Bảo Âm do dự một chút, cuối cùng cũng định thần lại được.
Nàng không biết cho uống sữa dê có được hay không, hoàn toàn là tâm thái thử một lần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT