Nàng nhẹ nhàng nói một câu, nhưng lại khiến Bảo Âm sướng điên lên được. Kết quả vừa về đến nhà, thấy nương viết con chữ nhỏ trên mặt đất, nàng mới phản ứng được.
“Nương ơi, nương dạy con chữ trên thảo nguyên à?”
Thật ra Bảo Âm cũng không nhận ra chữ ‘Mạnh’ trên đất, nhưng nó thật sự rất giống với cách viết của chữ Mông Cổ.
“Đương nhiên là chữ trên thảo nguyên rồi, nhưng nương cũng không biết nhiều, chỉ biết một vài chữ dùng hàng ngày thôi, tất cả cũng chỉ có mười chữ. Con học trước đi, nếu thật sự có khả năng học được thì để cha dạy thêm cho con.”
“Vâng ạ…”
Bảo Âm không từ chối, nàng muốn học chữ của Tân triều, chữ trên thảo nguyên càng cần phải học. Dù sao hiện giờ thời gian nàng ở thảo nguyên vẫn là nhiều nhất, học được thì nhất định có thể áp dụng vào thực tế. Còn chữ của Tân triều thì đợi thầy giáo biết chữ rồi nói sau.
Đúng lúc vì chuyện ở gần bờ sông, cho nên tạm thời hai tỷ muội nàng chỉ có thể ở nhà, thế là Bảo Âm dứt khoát kéo tỷ tỷ cùng học chữ với nàng.
Học được hai ngày, Triều Lạc âm thầm kêu khổ. Chữ muội muội học nàng không nhớ nổi một chữ nào cả, nhìn chữ trên đất là choáng váng, ngay cả ăn cơm cũng không có khẩu vị. Nàng không phải là một người biết chữ.
“Muội muội ngoan tha cho tỷ đi, tỷ thật sự không học được!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT