Đáng tiếc, hắn trời cố tình không chịu nể mặt mũi, tuyết lại hạ suốt hai ngày nữa.
Ban đầu mọi người ra ngoài dọn tuyết còn nói nói cười cười, càng về sau càng không cười nổi. Không phải vì mệt, mà là vì lo lắng trong nhà, đặc biệt là người của các bộ tộc.
Tuyết rơi lâu như vậy, không biết tình hình trong tộc thế nào rồi. Đại Cách càng nghĩ thì trong lòng càng khó chịu.
Con người a cha hơn phân nửa sẽ đặt hết tâm tư vào bộ tộc, luôn xem nhẹ nhà của chính mình. Lúc trước hắn ở nhà còn đỡ một chút, giờ hắn không có nhà, hai tiểu muội và hai đứa nhỏ trong nhà đều không làm được việc gì nặng, sao có thể không lo lắng cho được.
Trên thực tế, tình hình của Mạnh Hòa thật đúng là không lạc quan.
Cứ việc Cáp Nhật Hồ đã tổ chức tộc nhân dọn tuyết, nhưng nhiệt độ không khí hạ xuống quá nhanh, chỉ trong một ngày đã có hơn hai mươi người trong tộc đông lạnh bị bệnh, dê bị đông chết hơn bốn mươi con. Người ra ngoài dọn không được bao lâu sẽ phải quay lại lều nghỉ tạm.
Đặc biệt là buổi tối, bên ngoài lạnh đến mức nam nhân thân cường thể tráng cũng không kiên trì được bao lâu. Tuyết càng tích càng dày hơn, may là lều bạt đã được gia cố qua, không nghe nói nhà nào bị sụp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play