Hai tỷ muội kén ăn vẫn có thể ngửi thấy mùi hương, nhưng lại không có cảm giác thèm ăn.
Con dê này chắc chắn không phải là dê được nuôi trên thảo nguyên, có lẽ là dê lấy thịt được cư dân trong thành nuôi. Chỉ ngửi mùi hương thôi đã thấy không cùng đẳng cấp rồi.
Nước trong nồi ngày càng nóng lên và bắt đầu nổi bọt lăn tăn. Mùi thịt dê thì càng ngày càng nồng nặc. Triều Lạc đưa tay lên khẽ chọc muội muội một cái.
“A Âm, tỷ không đói, muội thì sao?”
“Muội... cũng không đói.”
“Vậy, vậy để lại cho Ba Nhã Nhĩ thúc thúc ăn đi.”
Triều Lạc vừa nói vừa nhét miếng thịt bò khô vào miệng. A Âm gật đầu, lặng lẽ xé vỏ giấy của một viên kẹo vừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play