Trước hết Na Khâm cất đá xương dê đi, sau đó bế Tiểu Bố Hách kiểm tra hơi thở của nó trước, cũng may là còn sống. Sau đó lại vỗ vỗ lên mặt nó, gọi mấy tiếng mà nó vẫn không tỉnh lại. Hắn lại nhìn lên cổ đứa bé, trên gáy không bị thương. Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, nếu bị đánh ngất xỉu thì da thịt hẳn phải sưng đỏ lên.
Xem ra là bị đánh thuốc.
Hắn có ấn tượng với đứa bé này, lúc ấy là nó được một tiểu cô nương ôm trong lòng. Hắn có nhìn thêm mấy lần.
Thật sự là một con ngựa xinh đẹp hiếm thấy. Con ngựa kia xem ra là giống ngựa của Đại Uyên, màu lông đúng chuẩn, có lẽ không người nào yêu thích ngựa mà lại không thích.
Đứa bé này đã trúng thuốc, vậy tiểu cô nương kia thì sao?
Na Khâm vô thức hơi lo lắng, hắn lập tức ôm đứa bé quay đầu ngựa trở về. Trước hết phải đưa nó cho đại phu của Mạnh Hòa xem một chút, nhỏ như vậy đã bị đánh thuốc mê không biết có ảnh hưởng gì đến cơ thể hay không.
Trên đường trở về, từ xa hắn đã nhìn thấy một lượng lớn nhân mã chạy tứ phía ra ngoài, còn đang buồn bực thì thấy một tộc nhân Mạnh Hòa đã gặp một lần. Người đó nhìn thấy đứa bé trong ngực hắn thì lập tức vui vẻ la lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT