Bảo Âm không vui nhìn dáng vẻ nàng ấy thế này, cứ như người ta ức hiếp nàng ấy vậy. Vừa rồi nàng đã nói không cho chơi, Ô Vân cứ muốn nhét, bây giờ không lấy về được lại bày ra vẻ mặt khóc lóc.
“Không cần đâu, cái này ngươi lấy về đi, nhà chúng ta không thiếu thứ này.”
Sau khi Bảo Âm cưỡng ép lấy hai hòn đá trong tay đệ đệ ra lập tức ôm lấy đệ đệ đang quấy khóc về lều bạt, sau đó lục tung rương tủ tìm một cái túi vải nhỏ.
Trí nhớ nàng rất tốt, đá xương dê mà lúc đầu Cách Tang thúc thúc cho nàng vẫn luôn được cất giữ cẩn thận. Mấy hòn đá này còn to hơn nhiều so với cái của Ô Vân, cũng không cần lo đệ đệ sẽ nhét vào miệng.
“Đây, nhóc thối, cho đệ đấy.”
Bảo Âm dùng hai hòn đá xương dê to hơn để đổi lại hai hòn đá của Ô Vân, lúc này mới coi như mọi người đều vui vẻ.
Ô Vân cất lại đồ như bảo bối, rất kinh ngạc nhìn đá xương dê trong tay Tiểu Bố Hách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play