Tâm trạng hôm nay của Bảo Âm khá tốt cho nên nàng bế đệ đệ ra ngoài phơi nắng. Hài nhi hơn hai tháng tuổi này rất thích dính lấy nàng và tỷ tỷ. Nương vừa ra ngoài làm việc là Tiểu Bố Hách ngay lập tức quấn quýt nàng và tỷ tỷ, muốn đẩy ra cũng không được. Dẫu vậy, hai tỷ muội nàng vẫn rất thích thằng bé. Họ chẳng ra ngoài chơi, ngay cả lúc dắt ngựa đi rong cũng dẫn nhóc theo cùng.
“A Âm, muội nói coi, tại sao tóc cả nhà ta toàn là màu đen mà chỉ có chỗ này của đệ đệ là màu vàng nhỉ?”
“Ừm…”
Bảo Âm bế đệ đệ, nàng ngó trái ngó phải, nhất thời không biết phải trả lời ra làm sao. Quả thật, tóc của đệ đệ có chỗ vàng. Em bé thế này là có bình thường không? Phải chăng do thiếu chất dinh dưỡng gì đó? Hay là bị bệnh chỗ nào đấy?
Nàng nghĩ ngợi lung tung một hồi, song thực chất là đang tự hù mình.
Tiểu Bố Hách đã bắt đầu uống sữa dê từ khi mới chào đời. Mỗi ngày thằng nhóc đều ăn ngon ngủ kĩ, ngoại trừ những lúc bám người nên quấy khóc ra thì mọi khi nó vẫn rất ngoan mà. Chắc là không có bệnh tật gì đâu.
“Đệ đệ à, chi bằng đệ nói cho tỷ biết đi, tại sao tóc đệ lại có màu vàng vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play