Ba huynh muội rất nhanh cũng đến vây quanh, tiểu di nói không được đánh thức nương vì vậy bọn chúng chỉ có thể nói chuyện rất nhỏ tiếng.
“Đệ đệ xấu quá à…” Triều Lạc chưa bao giờ thấy trẻ con mới sinh của người khác, mà chỉ nhìn thấy qua nhiều là em bé mới được vài tháng tuổi, mặt mũi em bé nhà người ta tròn tròn và rất đáng yêu, sao mà tiểu đệ đệ của mình lại xấu như thế? Rõ ràng cha và nương đều trông rất đẹp mà, nàng ấy có chút không thích.
Bảo Âm thì lại biết trẻ sơ sinh vừa sinh ra đều có dáng vẻ như thế này. Nhưng nó thật sự quá nhỏ, còn không to bằng cánh tay của đại ca. Đại Cách chỉ lớn hơn Triều Lạc ba tuổi và chỉ có thể nhớ khi muội muội là em bé, em bé vừa mới sinh đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, trông rất lạ.
“Cha, sao đệ ấy không mở mắt?”
“Có thể là chưa thích ứng được, dù sao cũng sẽ mở thôi.”
“Vậy tụi con có thể ôm không?”
Triều Lạc vừa có ý chê lại vừa muốn ôm, Cáp Nhật Hồ không đồng ý: “Đệ đệ con quá nhỏ, cơ thể rất mềm, trước hết phải nuôi dưỡng nó đã, đủ tháng rồi sẽ cho con ôm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT