Ngựa thích đồ ngọt, nhưng đáng tiếc là nàng chạy đi vội quá nên không mang theo, chỉ có thể nhìn đại ca xem có cách gì không, Đại Cách cũng vội theo lôi cùng, chú ngựa đen thì sẵn sàng đi, chỉ có con con ngựa trắng này không nhúc nhích tí nào, hắn cũng không dám kéo mạnh quá.
Vừa gặp mặt đã ra tay thô bạo sẽ khiến cho con ngựa không có ký ức tốt, và có thể bài xích Bảo Âm người chủ nhân này, sau này muốn hòa hợp càng khó khăn hơn.
“A Âm, để huynh dắt nó, muội đến đi bên cạnh huynh rồi nhẹ nhàng sờ vào nó thôi.”
Nếu Ba Nhã Nhĩ thúc thúc đã không nói con ngựa này hung bạo, mà vẫn yên tâm giao trực tiếp cho bọn họ, thì rõ ràng tính nết con ngựa này vẫn rất ổn.
Có thể là sẽ không đột nhiên làm thương người đâu, hơn nữa có hắn dắt, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn cả.
“Muội đừng sờ vào bụng tai và chân của nó, đầu tiên thì cứ nhẹ nhàng sờ từ cổ đến vai, vừa mới tiếp xúc bụng, tai và chân đều được coi là những vị trí mẫn cảm, có một vài chú ngựa không thích người lạ chạm vào.”
Bảo Âm đã học về ngựa nên cũng biết những điều này, nàng gật gật đầu trả lời rồi sau đó buông dây thừng ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT