Triều Lạc không nói lời nào mà cầm xa quay đến ngồi bên cạnh muội muội.
“Ơ! A Âm sợi tơ của cuộn này làm thế nào lại mỏng hơn so với trước đây rất
nhiều?”
“Đúng đấy, chúng ta xe sợi càng mỏng càng tốt, đây là sợi chúng ta dùng để đan áo quần cho đệ đệ và muội muội của chúng ta.”
Bảo Âm kéo sợi rất nghiêm túc, ngày sinh dự tính của nương là vào tháng ba, lúc đó trời vẫn còn lạnh. Bọn họ đã chuẩn bị xong nệm da lông cho nương và tiểu di rồi, và cũng chuẩn bị đồ bản thân luôn.
Khi chạm vào, sợi mỏng sẽ nhẵn hơn so vợi sợi dày, em bé mặc vào cũng sẽ rất thoải mái, nàng còn muốn đan khăn, túi, chăn, còn có đôi vớ nữa, rất nhiều rất nhiều. Dù sao bên ngoài tuyết dày cũng không thể đi chơi, cứ chuẩn bị sớm mấy thứ này cho tốt, mấy tháng này tranh thủ hong khô mới có thể triệt được mùi.
Bảo Âm chín tuổi đã bắt đầu có tính cách của một tỷ tỷ. Trong lòng Triều Lạc có chút thương xót, nhưng trong lòng lại dễ chịu hơn khi vừa nghĩ đến đó cũng là đệ đệ em gái của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play