Đúng là Ba Nhã Nhĩ không nghĩ tới việc này, cho dù việc mười lăm lượng cashmere bị nhà họ Phó bán giá cao hắn cũng không ngờ tới.
Đám cashmere này để trong tay người Mạnh Hòa cũng không có tác dụng quá lớn, có thể kiếm mấy vạn lượng bạc về đã là kết quả vô cùng tốt. Có thể bán giá cao là bản lĩnh của bản thân Phó Hoài An, không có gì phải bàn.
Ba người đi lòng vòng trên lầu, áo cashmere chỉ có tầm mười chiếc làm hàng mẫu, còn lại tất cả đều là áo lông dê.
Mặc dù áo lông dê hơi thô ráp, nhưng hiệu quả giữ ấm cũng rất tốt, cũng có không ít người mua. Cả một ngày nụ cười trên mặt Phó Hoài An chưa từng dập tắt.
Hôm nay Ba Nhã Nhĩ đến đây một là muốn nhìn xem áo lông bán thế nào, hai là muốn nói với hắn ta chuyện mình chuẩn bị rời đi trước thời hạn và thuận tiện nghe ngóng xem khi nào thương đội Đại Uyên mới đến, hẹn thời gian cùng nhau đi xem ngựa.
Hiện giờ mua ngựa là một chuyện lớn với hắn, mua xong thì phải đi.
Ba người hẹn hai ngày sau đi xem ngựa với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play