Hiện tại Tứ Bảo vừa tới gần bọn Tam Bảo đã thấy không được thoải mái, nhanh chóng trốn khỏi vòng tay của chủ nhân, chạy ra ngoài nhanh như làn khói.
“Lại chạy, cái con tiểu gia hỏa này. A Âm, dạo này Tứ Bảo không thích ăn cơm, cũng không thích ở nhà. Chỉ cần không cột dây, nó sẽ đi từ lúc sáng sớm, đến tối mới trở về. Hai ngày nay, trong bộ tộc chúng ta bị mất hai con dê, em nói xem có khả năng...”
“Mất dê?”
“Ừ, bị mất lúc chăn thả bên ngoài. Trên đường đi chó chăn dê cũng không sủa lấy một tiếng, mọi người đều nói có khả năng là dê chạy mất, hoặc cũng có thể là bị chó trong bộ tộc trộm mất. Cố tình dạo này Tứ Bảo lại không thích ăn cơm, còn thường chạy đi chơi cả ngày, tỷ thật sự rất lo lắng.”
Triều Lạc không muốn tin rằng Tứ Bảo nhà mình là con chó trộm dê, nàng ấy muốn theo dõi, nhưng đi theo không được bao xa đã bị nó bỏ rơi, làm nàng vừa tức lại vừa bất lực, chỉ có thể nói với muội muội.
“Chắc Tứ Bảo sẽ không trộm dê đâu, nó tham ăn thì tham ăn, nhưng sẽ không nhằm vào bầy dê của bộ tộc. Tỷ xem, lần trước nó đánh lén Tam Bảo, kỳ thực là muốn ăn tức phụ của Tam Bảo. Nó phân biệt được rõ thân sơ, chắc là có chuyện gì khác trong nay, lần sau chúng ta sẽ gọi Đại Bảo cùng đi theo dõi Tứ Bảo, nhìn xem nó đi đâu.”
“Được...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play