Nhưng Lạp Khắc Thân bị phế một bên chân, sau này sợ rằng sẽ không thể cùng đi với thương đội bọn họ nữa. Làm bằng hữu nhiều năm, thấy hắn bị thương thành ra thế này, sao Ba Nhã Nhĩ có thể không khó chịu cho được.
Lúc này, hắn cũng không còn tâm tình gì nghĩ đến mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt kia, chỉ muốn trở về thành càng sớm càng tốt.
Thương đội đi rất nhanh, trời cũng nhanh sáng.
Bảo Âm vừa tỉnh giấc đã gấp gáp mở mắt ra nhìn bầu trời, đáng tiếc là chỉ thấy mấy đám mây trắng. Nàng cứ tưởng bọn Tam Bảo đã trở về Mạnh Hòa, ai ngờ hai khắc sau ngẩng đầu lên lại thấy hai bóng màu trắng bay đan xen lẫn nhau trên bầu trời, vẫn luôn đi theo thương đội!
Tam Bảo vẫn luôn đi theo bọn họ!
Vậy có phải là trước kia lúc nàng không chú ý, bọn Tam Bảo cũng đi theo nàng hay không?
Đúng là Bảo Âm chưa từng chú ý tới điều này, lúc ở Mạnh Hòa nàng sẽ chú ý đến trên bầu trời để tìm ba con chim. Nhưng lúc rời khỏi Mạnh Hòa đi vào thành, nàng hầu như không bao giờ nhìn lên bầu trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play