Triều Lạc cảm thấy gần đây muội muội như bị ngốc, suốt ngày chỉ nghĩ tới lông dê. Đầu tiên là kéo đại ca và tiểu di học xén lông dê, học xong lại đi dạy các tộc nhân. Hiện tại đã có hơn nửa số dê trong bộ tộc bị xén lông, giờ ngày nào người trong tộc cũng xén lông dê.
Nhiều lông dê thế này, vừa phải nhặt tạp chất, lại giặt lông dê, bây giờ bên bờ sông cạnh đấy toàn là tộc nhân giặt lông dê, làm nàng ấy nhìn mà nổi hết cả da gà.
Giờ lại nghĩ tới chuyện quay sợi, không biết sao trong đầu muội muội có thể nghĩ được nhiều thứ đến vậy, sao nàng không muốn đi ra ngoài chơi.
“A tỷ, nếu thấy ngồi ở trong lều quay sợi nhàm chán quá, tỷ đi tìm Cát Nhã chơi đi. Cũng đã lâu lắm rồi Tứ Bảo không được gặp nương nó, tỷ dẫn nó đi dạo đi.”
Triều Lạc nghe xong không khỏi vui mừng, vô thức buông tay muội muội ra.
“A Âm, muội không thể đi với tỷ à? Cát Nhã cũng rất nhớ muội.”
Bảo Âm lắc đầu cự tuyệt. Hiếm lắm Mộc Nhu mới có dịp tới thảo nguyên, nhiều nhất là nửa tháng sau sẽ phải đi, mấy ngày nay nàng phải tranh thủ thời gian dạy cho nàng ấy, cùng đan áo len. Nếu không, chờ đến mùa đông bán đồ chỉ có mấy món, sao có thể lấy ra bán được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play