Tôn tẩu ở trong bếp chờ hơn nửa ngày, cứ tưởng bị mắng mà không ngờ lại chẳng có động tĩnh gì.
“Tôn tẩu, ta đã nói rồi, Lý bá chắc chắn sẽ không trách chúng ta đâu.”
Ông ấy có nhớ được hay không lại là chuyện khác.
“A Nhu, sao ngươi chắc chắn vậy?”
“Rất dễ đoán mà.”
Mộc Nhu vừa nhổ lông heo, vừa nói chuyện mình quan sát được trong mấy ngày nay cho Tôn tẩu.
“Tẩu không phát hiện ra sao, trí nhớ của Lý bá càng ngày càng kém. Gần như ngày nào ông ấy cũng phải xuống bếp dặn dò hai lần, lần nào cũng nói như nhau. Còn cả mấy chậu lô hội trong sân kia nữa, Đông gia dặn ông ấy chăm sóc trước khi đi. Một ngày tưới nước một lần là được, nhưng một ngày ông ấy tưới nước tận bốn lần, làm cây sắp chết vì úng nước rồi. Hôm nay có khách đến nhà, còn là khách quý ở Mạnh Hòa, qua một nén nhang cũng không thấy ông ấy truyền lời xuống bếp, vậy khẳng định là Lý bá quên mất rồi. Mà không mang đồ ăn lên thì quả là thất lễ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT