Vào lúc này, ngựa mẹ vừa sinh xong trong chốc lát, ngựa con vẫn còn ở trong nhau thai, chưa thoát ra được. Cha nương A Na đều ở trong chuồng ngựa, một người trấn an ngựa mẹ, một người cầm khăn khô lau chùi cho ngựa con.
Trời lạnh như vậy, dịch nhờn trên người thành vụn băng rất nhanh, không lau khô cho nó, ngựa con vừa sinh ra sẽ bị lạnh.
“Ngựa con nhận biết dễ, thân là màu đen, nhưng trán có một sọc trắng. A! Nó muốn đứng lên!”
Triều Lạc rất phấn khích, ngựa con luôn luôn là đối tượng được bảo vệ chính ở trong tộc, chỉ có tộc nhân trong nông trường mới có thể gặp nó khi vừa sinh ra. Triều Lạc chỉ thấy sinh dê con là nhiều nhất, chưa từng thấy ngựa con vừa sinh ra.
Bảo Âm nhón chân không dời mắt khỏi con ngựa con kia, nó đen tuyền, nhỏ bé, cứ cố gắng đứng lên nhưng lại ngã xuống. Mắt to long lanh, quá làm người ta thương yêu.
“A Na tỷ tỷ, ngựa con này là đực hay cái? Có tên chưa?”
“Là ngựa cái, không vội đặt tên, chờ nó đầy tháng rồi đặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play