Nàng biết, giữ một người ngoại tộc ở nhà chắc chắn không tốt, nhưng đứa trẻ này đáng thương quá. Năm đó, sau khi cha nương qua đời, nàng cũng như vậy, bị bệnh đều tự chịu đựng. Đại bá đối xử với nàng rất tốt, nhưng họ quá bận việc, chỉ có thể đưa chút tiền cho nàng để nàng đi khám.
Lúc bị bệnh đặc biệt dễ đa sầu đa cảm, sẽ luôn nhớ tới cha nương. Nhất là khi nhìn thấy các bạn khác bị bệnh đều có cha nương bầu bạn, trong lòng rất khó chịu.
Hai huynh đệ này đáng thương xót hơn mình, không có tiền, không có thuốc, dường như cũng không có thân thích. Nếu không được hỗ trợ, xảy ra chuyện gì thật, nàng cảm thấy trong lòng mình vẫn không yên.
“Không sao, a tỷ, lát muội nói với đại ca là muội muốn giữ người lại. Muội nhỏ nhất, nhiều nhất là đại ca nói mấy câu, chắc chắn sẽ không tức giận.”
Triều Lạc nhất thời cười.
“Muội nhỏ nhất muội có lý đúng không, hai ta cùng làm, đương nhiên sẽ cùng bị dạy dỗ. Có điều, nếu đệ đệ của hắn có thể đón người đi trước khi đại ca trở lại, vậy cũng tốt, không biết ai cả.”
Chuyện này không có khả năng lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play