Cáp Nhật Hồ thầm cảm thán trong lòng, lấy rượu ngon thịt ngon của bộ tộc và món bánh sữa mới mẻ ra chiêu đãi đặc sứ.
Lần này tới đây, đặc sứ không chỉ tới tặng quà tết, còn mang tới cho Cáp Nhật Hồ hai tháng lệ bạc. Cáp Nhật Hồ vừa nhận lấy đã nộp vào bộ tộc hơn nửa.
Tháng nào ông ấy cũng làm như vậy cả, các lão nhân trong tộc cũng không cự tuyệt, nhưng các lão nhân trong tộc đều không cần quà tết, đều bảo ông ấy mang về. Ánh mắt của bọn họ không thể quá thiển cận được, Cáp Nhật Hồ đã rất tận tâm tận lực với bộ tộc này rồi.
Vì vậy, buổi tối cả gia đình ăn tối xong, đều vây quay rương quà chuẩn bị mở rương.
“Nương, con đoán trong này lại có mật ong!”
Triều Lạc tỏa sáng hai mắt nhìn vào rương gỗ, nàng ấy vẫn nhớ mãi không quên mật ong năm ngoái. Đại Cách thì lại khác, hắn mong quà tết năm nay có chùy thủ hay thứ gì đó.
Triều đình có rất nhiều thứ tốt, nghe nói còn có loại chủy thủ sắc bén đến mức thổi một sợ tóc lướt qua cũng đứt đoạn, vừa nghĩ đã làm người động lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT