Hai tỷ muội vui vẻ trở về nhà, các lão nhân trong tộc vui vẻ dùng bữa. Chỉ có mấy người Cáp Đồ kia là không thể nào vui nổi.
Trên đường đi, bọn họ thường xuyên phải ăn gió nằm sương, ngủ giữa trời tuyết trắng xóa, tuy đã đổi được bánh sữa, nhưng lại đổi bằng mức giá cao nhất. Trở về vừa bị tê cóng mất mấy ngày, còn bị ăn mắng.
Vừa nghĩ tới đây đã thấy nghẹt thở rồi.
“Đều do Ô Nhật Cách cả, nếu hắn không mua cái thứ gọi là bánh sữa này từ trong thành về, chúng ta cũng không cần phải đi chuyến này.”
“Chỉ đổi được bốn mươi cân bánh sữa, trở về lại phải dày vò, cũng không biết có thể làm ra được không.”
Mấy người mồm năm miệng mười nói chuyện với nhau, càng nói càng hăng. Vất vả lắm mới trở về đến bộ tộc, còn chưa xua đi cái lạnh trên người, đã bị Cáp Tư Nhĩ chạy tới mắng cho một trận.
“Bảo mấy người cùng lắm là dùng một tấm da đổi hai cân bánh sữa, mấy người đổi thật đấy à! Đúng là phế vật! Bình thường trông thì thông minh lắm, đến khi thật sự dùng đến lại chẳng được cái tích sự gì cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play