Bảo Âm có thể loáng thoáng hiểu được, dù sao chuyện này chắc chắn không phải tỷ tỷ nói ra ngoài.
“Tên kia tưởng tỷ ngươi còn nhỏ không quản được miệng, chạy tới tranh cãi với nàng ấy một trận to, nói rất nhiều lời không hay. Tỷ ngươi tức đến mức cắn hắn vài cái, nói sau này không thèm chơi với hắn nữa. Cũng rất buồn cười, một đứa nhóc sáu tuổi, một đứa nhóc chín tuổi, vậy mà tranh cãi đến mức người nhà phải chạy tới can ngăn.”
Cát Nhã bĩu môi nhìn Ô Ân Kỳ cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng.
“Sau mới biết là chính Mộc Lạp thẩm thẩm coi như chuyện cười kể ra ngoài. Tên kia muốn đi tìm tỷ ngươi giải thích, kết quả cứ như vậy. Tỷ ngươi thù dai lắm, dù sao mấy năm nay nàng đều không buồn phản ứng hắn.”
Bảo Âm nghe xong thì không biết nên có cảm tưởng thế nào cho phải.
Trong chuyện này tỷ tỷ của nàng đương nhiên là đúng.
Rõ ràng là chuyện rất nhỏ thôi, lại bị lòng tự trọng của Ô Ân Kỳ phóng đại vô hạn, hắn quá đặt nặng mặt mũi. Hơn nữa rõ ràng chính hắn không đúng mà năm năm nay không cầu xin tỷ tỷ tha thứ được thì nên nói hắn quá vô dụng hay là không để tâm đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT